Nhịp điệu - Điểm khởi đầu của quá trình đọc siêu tốc


Mỗi cuốn sách đều có một nhịp điệu của riêng mình, nhiều khi đến chính tác giả cũng không nhận biết được điều đó. Nó được tự hình thành, khi mà người viết đặt bút xuống. Chúng ta có thể gọi nó là văn phong, hoặc cũng có thể gọi nó vần điệu, hay gọi nó là dòng chảy...
Chúng ta bắt đầu việc đọc của mình bằng một tốc độ thật chậm, từng từ một được đưa vào tâm trí. Con đường hẳn còn nhiều ổ gà. Sau quá trình chậm chạp đó, tốc độ dần được tăng lên. Từng nhóm từ được đưa vào tâm trí. Đi xa xa, chiếc xe mới khẽ dằn một chút. Và tốc độ của bạn tăng lên nữa, đến khi trùng với mạch văn của tác giả, đến khi mình đi trên chính con đường mà tác giả đã đi qua. Tốc độ đọc của bạn đã đạt đến mức độ của SUY NGHĨ.
Sự đồng điệu đó làm mất khả năng bị phân tán. Bạn BỊ rơi thẳng vào trong cuốn sách. Bạn ở cùng trong nhịp điệu đó, không phản kháng, không chống đối. Việc đọc tự nó xảy ra mà bạn chẳng cần phải làm gì cả. Suy nghĩ không cần được dùng tới. Bởi chính cái nhịp điệu đang xảy ra đã là suy nghĩ rồi, không cần tới một cái suy nghĩ khác đề suy nghĩ về cái suy nghĩ đang xảy ra nữa.
Dòng chảy bắt đầu phát sinh. Và mọi thứ cứ đi như thế. Dòng chảy của tác phẩm đang đi vào bên trong bạn...
No comments

No comments :

Post a Comment